Saturday, September 12, 2009

Đã yêu trong mùa gió

Ta đã yêu nhau chưa vây?
Chiều qua rất êm như môi em
Mây đã trôi xuôi và gió lên
Tay trong bàn tay tóc em như cỏ
Ta đã yêu trong mùa gió...

( Ta đã yêu trong mùa gió - Quốc Bảo)

Khúc đầu dịu dàng mà trĩu nặng, khiến lòng chùng xuống, nhoi nhói.

Hôm nay trời mưa lớn. Ngoài khung cửa gió gào thét dữ dội, những cành cây quay cuồng trong cơn cuồng phong đẫm nước. Ngày mùa thu, hơi nước mát lành, chẳng có gì để buồn, nhưng lại cứ u sầu. Ta đã yêu nhau chưa vậy? Thi thoảng lại tự hỏi mình. Biết nhủ thầm điều gì đây? Trong những ngày gió nhớ bóng người.

Ta đã yêu nhau trong mùa gió... Dưới những ngọn gió đêm cô đơn, dưới những cơn gió diệu vợi trên đỉnh non cao, dưới những cơn gió lẫn mưa bay giữa cao nguyên, có kẻ ngốc cứ hoài tự hỏi. Có phải tình yêu? Hay chỉ là những phù phiếm của tâm hồn phiêu lưu, chỉ là những ngọn lửa hư ảo.

Thế thôi em sau một đêm xuân
Tình thưa vắng ta thôi ân cần
Thế thôi em sau nụ hôn thơm
Là bay hết hương trầm
Là bay hết màu son màu tươi màu yêu dấu
Vơi hết vơi hết sông sâu
Xin chào nhau miệng môi khô đắng
chắc ta về thôi về thôi em nhé...


Có phải đang cố dối lòng. Dù thấu hiểu mà vẫn tiếp tục lao vào. The show must go on. Ai, cuối cùng ai sẽ biết, đến tận cùng, trái tim nào sẽ tàn phai?

Không đủ dũng cảm từ bỏ ư?

No comments: