Tuesday, April 19, 2011

Bút mực.

Trưa này tôi mới dùng những tờ tiền cuối cùng trong người để mua một cái bút mực, và mực. Sau đó hì hụi rửa bút và viết thử. Bút đẹp. Nét đẹp.

Nhưng hai tiếng sau khi mua, cầm cái bút trên tay, tôi vẫn không hiểu mình sẽ dùng nó để làm gì.

Đó không phải là một thú vui shopping bất chợt. Tôi đã định sẽ mua bút máy vì tôi thích bút mực từ xưa, thích những nét mực màu xanh thật là duyên dáng. Nhưng bây giờ, khi có trong tay, tôi mới tự hỏi là mình dùng nó vào lúc nào.

Đã từ lâu lắm rồi, email thay thế cho thư tay, cho những bức thư chuyền tay trong lớp, hoặc viết trên những thếp giấy in hoa văn màu để gửi tới bạn cũ, kèm theo những trái tim hay mặt cười đề-can. Mà bây giờ cũng chẳng mấy ai còn gửi email cho mục đích tình cảm, khi mà cước điện thoại rất rẻ và mạng xã hội nhiều như nấm.

Cũng đã rất lâu rồi, 360, multiply, blogspot, Fb thay cho nhật kí, tùy mong muốn gửi gắm ở mỗi nơi. Và cả những bản word nằm im lặng trong những folder nhỏ xíu trong máy tính, đôi khi có kèm password, và một vài trong số đó không bao giờ được mở ra nữa vì quên pass.

Công việc cần word, excel, powerpoint và PS. Ý tưởng phác thảo, ghi chú trong cuộc họp, được viết nhanh bằng bút chì.

Tôi cũng rất thích bút chì vì những nét mềm mại và phóng khoáng của nó, sự cơ động của nó, sự giản dị của nó.

Vậy tôi dùng bút mực vào lúc nào, cho việc gì?

Có thể là để kí và viết một vài chữ cho mỗi quyển sách mới mua.

Hoặc là viết một vài câu hát yêu thích lên quyển sổ đẹp (cũng không mấy khi dùng vào việc gì).

Để ngắm.

Hay là viết thư cho một ai đấy, chắc người đó sẽ trả lời bằng một cú điện thoại, hoặc buzz messenger, hoặc để lại vài lời trên wall FB.

...

Tôi chẳng tiếc 1 giây nào đã mua nó. Bây giờ tôi vẫn đặt nó trước mặt và ngắm nghía. Nhưng cũng như rất nhiều việc khác. Đôi khi tôi thấy mình lẩn thẩn giữa dòng chảy này. Và có rất nhiều thứ ta yêu thích lại không đặt được vào vị trí hợp lí của nó, vì vô vàn lí do hợp lí khác.

Monday, April 18, 2011

Tàn phai

<!--[if gte mso 9]> Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE MicrosoftInternetExplorer4

Năm tháng qua đi

Giữa những vết thương chẳng bao giờ khép miệng

Thanh xuân và yêu đương

Đã tàn theo cánh gió từ mùa thu năm nao

Tôi

Chỉ còn lại tấm thân héo mòn

Tâm hồn rách nát u sầu

Chìm trong đêm

Chìm trong đêm


Những ngày tháng ấy

Cuộc đời đầy những đau thương khốn khó

Tôi

Chạy nhanh giữa những đồi thông

Quên bàn chân rớm máu

Quên những tiếng gào khan

Hai bàn tay cào rách thế gian

Tôi

Chỉ còn gắng sức

Vì một tương lai cần nuôi nấng chở che


Năm tháng qua đi

Mùa xuân đã trôi xa trên những nếp nhăn già cỗi

Chẳng còn chờ đợi gì trong những sớm mai

Không còn cần kìm nén những nỗi đau

Không còn cần bươn mình trong sương gió

Hình hài bé nhỏ đã lớn khôn

Và vỗ cánh bay

Nhưng

Tôi lại chẳng còn gì


Đêm đen hòa trong máu

Sỏi đá lẫn thịt da

Như con tằm rút tơ trả nợ đời

Tôi chỉ còn cái vỏ

Rỗng

Và rồi sẽ chết khô.



Con yêu mẹ.