Sunday, February 20, 2011

Người tình.

Hôm nay xem phim Người tình khi mà những kí ức về tác phẩm văn học gốc của nó chỉ còn là những nét phác đơn sơ.

Nhưng dù sao, cảm giác về nhân vật nữ vấn còn tương đối để nhẹ nhàng bước vào câu chuyện điện ảnh.

Mình không nhớ là trong truyện miêu tả nhiều như thế về tình dục, nhưng những cảnh làm tình nóng bỏng chiếm một thời lượng khổng lồ trong phim và điều sẽ khiến khán giả nhớ mãi là những khuôn hình ấy quá Thật.

Jane March, vào vai nhà văn Margaritte Duras thời thiếu nữ đã có một quá trình làm phim chắc không bao giờ quên được. Sau khi bộ phim công chiếu năm 1992, khán giả chấn động bởi những cảnh nóng quá sức tưởng tượng và Jane March đã bị áp lực đến trầm cảm vì đám đông tin rằng trong những cảnh ấy, cô đã làm tình thật với diễn viên đóng cặp, diễn viên Lương Gia Huy.

Đó thực ra là một câu chuyện đơn giản, về một thiếu nữ mười lăm tuổi rưỡi, bước vào đời sống tình dục với một chàng công tử giàu có người Tàu mới du học từ Paris trở về, trong nỗi cô đơn và khao khát khám phá nhục cảm cơ thể mới lớn của mình. Từ một chuyến xe, những rung động từ vẻ ngoài của đối phương đến sự khao khát không mơ hồ từ trong mình đã nhanh chóng kéo họ lại sát gần nhau. Sự bạo dạn lẫn run rẩy của chàng trai người Tàu được Lương Gia Huy thể hiện tốt. Chỉ sự di chuyển của những ngón tay cũng đủ khiến người xem phải thở chậm lại và chờ đợi.

Đoạn lần đầu tiên họ đến ngôi nhà riêng trong khu chợ Lớn của chàng trai là một đoạn vô cùng quan trọng. Một anh chàng Tàu giàu có, đã đi qua nhiều cuộc tình ở châu Âu và một cô gái người Pháp bé nhỏ, từ một gia đình sa sút ở xứ thuộc địa nghèo nàn, vẫn còn nguyên trinh. Trước tiên người đàn ông nhắc tới tình yêu, trong sự khao khát của anh ta có một cái gì đó như là tình yêu, anh ta sợ sẽ yêu cô bé. Nhưng ngược lại người đàn ông, cô gái bé nhỏ lại đề nghị hãy làm như anh ta đã từng làm với mọi phụ nữ khác. Điều đó lặp lại trong suốt thời gian quan hệ của họ, người đàn ông dằn vặt mình vì tình yêu không thể có được, còn cô bé giữ yên mọi thứ trong việc làm tình, và chỉ làm tình mà thôi.

Khi xem những đoạn này mình nhớ đến quyển Thiếu nữ đánh cờ vây, ở những chi tiết về sự tò mò nhục dục của thiếu nữ, hoặc chỉ đơn giản là những trải nghiệm khác nhau của các thiếu nữ về lần đầu tiên. Mình cũng so sánh cái cách họ chợt tìm thấy nhau, quấn lấy nhau và bùng nổ trong sự giản đơn đến ngớ ngẩn và lực hút không lí giải được của tình dục, trong mối quan hệ chỉ có làm tình, như Hajime và cô chị họ của bạn gái cậu ta trong Phía nam biên giới, phía tây mặt trời. Nhưng đặc biệt tương đồng là quyển Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường. Một mối quan hệ thuần thể xác, nhưng khi rời khỏi nhau, nhân vật nữ mới nhận ra mình yêu con người kia chừng nào.

Cuối phim có nhiều cảnh xúc động, nhưng mình lại thấy buồn nhất là khi người đàn ông người Hoa bảo cô bé nhắc lại với anh ta cô chỉ tìm anh ta vì tiền. Ở trên chiếc giường quen thuôc của họ, cô bé nhắc lại, chỉ tìm đến anh vì tiền, và vuốt ve người đàn ông, nhưng không còn một cảnh nóng nào tiếp diễn từ giây phút đó nữa, anh ta đã tuyệt vọng, kiệt quệ hoàn toàn.

Tại sao mình lại viết nhiều như vậy. Không phải mình quá tâm đắc bộ phim này. Nó và những thứ mà nó góp phần gợi nhắc tới, khiến mình tưởng nhớ và ngẫm nghĩ về những câu chuyện cũ.

Có lẽ là mình nên đọc lại quyển Người tình xem khác biệt lớn đến đâu.