Thursday, September 17, 2009

heartbreaking

Thật đáng buồn. Mình không thể quên. Không thể thực sự bàng quan, không thể hững hờ.
Tim mình đã thắt lại khi nhìn thấy gương mặt ấy, hai tay run rẩy, và mất một lúc mới có thể nhìn vào gương mặt ấy một cách bình thường. Nhưng mình biết là mình không bình thường.
Nhìn thấy cái nick ấy sáng lên trên list cũng khiến tim mình se sắt. Mình không biết gọi cảm giác ấy là gì. Và nó là thực sự hay chỉ là những khuyếch đại của cảm giác mong ngóng hồi hộp.
Giấc mơ điên rồ. Mình lại mơ, một cách chi tiết thì là lần thứ hai, gần gũi liên quan thì là lần thứ ba. Mình đã từng có những cảm thức điên rồ hóa thành sự thật. Một giấc mơ như thế khiến mình cảm thấy mất tự chủ. Mình đang ngày càng khó kiểm soát. Trong khi mình thực lòng không mong đợi hi vọng gì, mình vẫn thấy nhói đau.
Mâu thuẫn. Tình cảm và lý trí. Cảm xúc và giới hạn. Và rất nhiều hoang mang. Tại sao lại trở thành thế này? Không phải đã bình tâm lại rồi sao. Không phải đã có thể nhìn nó ngạo nghễ, kiêu hãnh và tự chủ sao?

No comments: