Wednesday, January 14, 2009

Âm thầm

Giấu mình vào đêm.
Chỉ có đêm,
mới xoá hết mọi dấu vết,
mới chìm hết mọi cảm xúc,
mới tĩnh lặng như thế.
Nhưng cũng chỉ có đêm,
mới thấy rõ những đường hoa bay,
mới cầm bàn tay lạnh giá,
mới nghe những tiếng thì thầm
như thế.
Tự nhiên hạnh phúc.
Tự nhiên sợ.
Tự nhiên phấn khích.
Tự nhiên buồn.

Tiếng vọng từng đêm từng đêm.

Tuesday, January 13, 2009

Bay

Mùa đông lao xao quá.
Lẫn tất cả vào sương mù.
Đêm tĩnh mịch.
Trăng đã mờ xa.

Còn những cánh hoa đang bay.

Saturday, January 10, 2009

hoa đêm

Mùa đông
Một bông hoa vừa nở
Hữu tình hay vô ý
Em thả vào trong đêm.
Cánh hoa
bay
bay
bay...
Ngày xuân biêng biếc
Nắng xanh...
Mùa hoa tan tác rạc rời.
Một làn gió thoảng qua âm ấm
mang theo những cánh hoa còn nguyên hương trốn vào lòng đêm.

Em giấu mình vào sương khói.
Mùa đông tĩnh mịch bên thềm cửa.


Hoa cứ bay.