Trời xám, 
oằn mình gánh vác những tầng mây trĩu nước,
âm thầm đón mùa đông.
Gió từ miền đất xa xôi phương bắc và  kí ức  những ngày xửa ngày xưa,
bất ngờ và giản dị, lướt êm trở về.
Gió cuốn  theo những tàn lửa
bay qua những cơn mưa hoang vắng
cùng nỗi khát khao cháy dần trong lồng ngực.
Bùng lên.
Gió liếm môi khô 
Gió vờn tóc cháy
Những ngọn gió bạc dập dờn như sóng vỗ
quấn quanh những giấc mộng ban ngày.
Kỉ niệm bồng bềnh như mây
nồng nàn như lửa, giá lạnh như băng.
Còn trong ta  mùa đông trắng 
và nỗi nhớ lặng lẽ điên cuồng.
Hà Nội 31/10/07
No comments:
Post a Comment