Monday, November 12, 2007

Những mùa anh...

Nắng ấm xoa mềm đôi bàn tay giá lạnh
Môi mềm ôm ấp những chờ mong
Một cơn gió nhẹ
luồn qua tóc em khẽ khàng như hơi thở
mùi hương quyến luyến
dịu dàng
nối tiếp những mùa anh...
Gió đưa em về nơi bình yên sâu thẳm
ru em vào giấc ngủ,
Xung quanh em khoảng trời bát ngát
Hương hoa chập chờn những cơn mơ
Trong chiều muộn một cánh chim chao tới
Một dòng sông lặng lờ trôi
Chiều nghiêng nghiêng ánh bạc
Không gian ngừng lại
Thời gian ngừng lại
Chỉ còn em và anh...

Em không biết một sớm mai giông tố có nổi lên
hay cánh chim chiều báo lìa xa không hẹn trước
em chỉ biết từng phút giây tha thiết
là lúc này anh vẫn ở bên em
dịu dàng mà đốt cháy con tim
nhen lên lửa những ngày đông buốt giá
hàn gắn lại những mảnh hồn tan vỡ
như những ngày qua...
gió xoáy từng cơn buốt từng khối óc
những sóng lòng xô cuốn không thôi
đớn đau và mất mát
mỗi lúc buồn em lại tựa vai anh.
Em sợ lắm nếu không còn anh mỗi khi em điên dại
gặm nhấm những buồn đau đêm dài lạnh lẽo
mỗi khi em chìm đắm trong những cơn mê dài lặng câm và nước mắt
ôm lấy em và xoa dịu tâm hồn.
Em sợ lắm,sợ lắm
Anh ơi!

Em quá dại khờ
khi mong tìnhyêu là vĩnh viễn
nhưng dù cuộc đời đổi thay và bất trắc
vẫn muốn bên anh đến cuối đường này.

14/02/07

No comments: