Sunday, August 15, 2010

Giấc mộng đêm hè

Những ngày này nhiều người đã mơ về mùa thu. Tôi thì không.

Tôi không biết mình đang lơ lửng ở mùa nào, có lẽ là mùa hè. Vẫn là mùa hè oi nồng và lộn xộn. Chứ không phải là mùa thu, mùa dịu êm và bâng khuâng, mùa hiu hiu và man mác, mùa ngâm ngợi vài ba câu tân nhạc, rồi thì lúc nào cũng rền rĩ vì màu nắng rất vàng mà lại rất trong. Nói như thế nghĩa là bây giờ tôi đang chẳng mơ mộng chút nào.

Tôi hình như đang bước ra khỏi cái tuần tồi tệ - những cuộc họp hành, deadline, nóng nực, và ốm. Cũng là lúc nhận ra mình đã trở về Hà Nội được 10 ngày, cũng tức là trở về thực tại được 10 ngày, đến với cuộc sống mới được 10 ngày. Cũng có nhiều người muốn tôi mô tả hoặc kể sơ qua cảm giác. Nhưng nói thật là tôi khá bối rối. Trong ba ngày đầu tiên, có nhiều ấn tượng đến và đi giống như những mũi khoan, lao xuống và rút lên rất nhanh, để lại những cái lỗ sâu hoắm mà sau một hồi choáng váng mới nhận ra.Những ngày tiếp theo thì chìm trong công việc và đau ốm, mọi cảm giác đều lùng bùng, nhạy cảm với mọi thứ nhưng không tập trung nên nhiều chuyện bay qua rất nhanh như những cơn mưa bóng mây. Đến khi ngừng sốt, có lẽ là lúc này đây, khi sắp vượt qua được sự khó chịu tự mình sinh ra tự mình hứng lấy, tôi có đủ thì giờ và sự bình lặng để nghĩ: rốt cuộc là thế nào? Thì câu trả lời là tôi không biết.

Tôi bỗng cảm thấy mình bị cuốn vào những mối quan tâm khác ngay lập tức: ấy là những người đang nói về mùa thu, tình yêu, ảo mộng, sự chờ đợi hay cách sống khác xung quanh đây. Mỗi người trong số họ đang tìm kiếm một điều khác nhau. Tôi cảm thấy mình mắc nợ một số người trong đó, vì những bí mật mà họ trao cho tôi, hay ai đó đã trao cho tôi mà tôi còn chưa quyết định được trao lại như thế nào, vì cảm giác đồng cảm mà không thể nói, hay vì ở họ có nỗi sợ mà tôi từng có. Một số mối quan hệ đã rất xấu đi trong mùa hè. Và đến mùa thu mong manh, cũng chẳng biết chúng còn có thể nắm lấy điều gì đó hay không. Bao quanh đây là những nỗi mơ hồ.

Không ai có thể biết chính xác lựa chọn nào là đúng hay sai. Thời gian cũng chưa chắc đã có câu trả lời.

Bây giờ tôi cũng không có câu trả lời, có bất kì điều gì kể trên.

Thế cũng có nghĩa là mùa thu chưa đến rồi.

No comments: