Nhắm mắt lại
 Mình đang ở giữa một con đường rất dài
 Giữa hai hàng phi lao, con đường nâu lưa thưa nắng trải dài đến chân trời
 Hai bên đường mênh mang lúa vàng
 Mình đi mãi
 Hình như chìm vào vô thức
 Khi sực tỉnh, mình thấy mình đang đứng giữa rừng
 Con đường mòn vẫn ở dưới chân, hai bên những thân cây cao lớn, tán lá dày âm u, sương đọng ẩm ướt bao trùm
 Cái cảm giác lành lạnh ẩm ướt bao bọc lấy cơ thể mình
 Có tiếng róc rách đâu đó, có lẽ là một dòng suối mát lành
 Ở đây không còn mùi lúa thơm mát, nó có mùi hơi hăng hắc, mùi của gỗ mục và đất
 Mình mệt quá
 Mình không cưỡng được mi mắt sụp xuống
 Ước gì nơi mình ngả xuống có những bông hoa bé bé xinh xinh với những giọt nước lấp lánh
 Gió lồng lộng và ánh nắng hơi gắt làm mình choàng tỉnh
 Mình đang ở trên đỉnh núi
 Đứng thẳng dậy, gió ùa qua ào ạt
 Sao mình không cảm thấy một chút phóng khoáng nào
 Hình như mình không còn tự nhên như gió nữa
 Những thênh thang mây núi kia không len qua mình
 Núi rừng bạt ngàn mang nỗi buồn vời vợi
 Mình ngả xuống đất
 Trời cao rất xanh
 Một vài vệt mây thoáng lướt qua những nụ hôn rất vội
 Mình thấy mình chìm xuống
 Chìm xuống
 Không biết chìm đến đâu
 .........
 \\\\\\\\\\\\\\\\
No comments:
Post a Comment