Wednesday, December 7, 2011

Nói về Vòng Tròn.


Hôm qua tôi đã làm một việc tương đối đáng ngạc nhiên với bản thân mình, ấy là rất lâu rồi mới lại sôi sùng sục lên mua một album nhạc Việt: album Vòng Tròn của Hồng Nhung.

Đầu tiên xin nói về giá, rất bất ngờ, nó có giá gấp 3-4 lần một album bình thường: 290k.
Nói thực là lúc cô bán hàng nói giá, tôi đã choáng mất 1 giây, không thể tin nổi, chính cô bán hàng còn đứng "buôn" với tôi rằng album này phá cả kỉ lục "đắt đỏ" mà trước đấy Mỹ Linh lập ra.
Nói đến đây, không có nghĩa là tôi viết để kêu ca chuyện đắt rẻ, bởi lẽ ở cái thời buổi sản phẩm âm nhạc chất lượng như sao buổi sớm,  giá của Vòng Tròn âu không có gì là đáng ngạc nhiên lắm, nó cũng hợp lý với giá trị của nó. Điều đáng nói là từ giá bán, tôi nhìn thấy sự đầu tư của nhà sản xuất và sự tự tin của Hồng Nhung.

Tất nhiên, hoàn toàn xứng đáng.

Đã rất lâu mới có một album Việt ấn tượng với tôi như thế, mà lại còn là nhạc điện tử, thể loại ít được quan tâm ở Việt Nam.

Hồng Nhung, sau nhiều năm lạc giữa rất nhiều sản phẩm tầm tầm, bỗng xuất hiện trở lại hoành tráng với sự "lột xác" trong Vòng Tròn. Không hề kì vọng, nhưng khi nghe online lần đầu tiên, tôi thực sự bất ngờ vì album quá tốt. Kết hợp giữa electronic và một chút hơi thở dân gian, âm nhạc của Quốc Trung hiện đại mà mê hoặc biến ảo, dù có nghe riêng instumental thì vẫn rất trọn vẹn. Giọng hát của Hồng Nhung vừa lạ vừa quen, quen với sắc giọng vẫn mộc mạc, ấm áp, nhiều cảm xúc như cũ, nhưng mới lạ ở cách xử lý, vừa sôi nổi, vừa thoải mái, vừa đĩnh đạc, vừa thanh thoát. Không thể không nhắc đến đội ngũ nhạc sĩ tham gia viết ca khúc trong album này, có cảm giác như họ đã tìm thấy được nhà sản xuất và ca sĩ có thể "chọn mặt gửi vàng", và thực sự điều đó đã diễn ra, mọi thứ hòa hợp một cách đáng ngưỡng mộ.

Những ca khúc tôi ấn tượng nhất album này cũng là các track "đinh" của album: Nghịch nắng, Vòng tròn và Papa. Nếu như Vòng Tròn mạnh mẽ, khắc khoải, cường liệt, thể hiện rõ nhất sự thay đổi ở cô Bống, điểm nhấn đậm nét nhất của album, Papa cực kì cảm động, tràn đầy xúc cảm và ấm áp thì Nghịch Nắng lại lấp lánh diệu kì. Khi nghe lần đầu tiên, Nghịch nắng khiến tôi vô cùng ấn tượng bởi cả ca từ lẫn cách hát của Hồng Nhung.
Ngoài ra Giấc mơ ngày bé, Anh đừng đi và Ngao du cũng là những ca khúc tôi thích. Có một điều khá cảm tính là tôi hoàn toàn không thích các đoạn hát tiếng Anh của Hồng Nhung. Cô hát phần lời Việt tình cảm bao nhiêu thì đoạn lời Anh nghe khô bấy nhiêu.

Phần hình ảnh của album cũng khá ổn. Phần vỏ nhựa hơi mỏng manh và hơi lởm khởm, bù lại artbook đẹp, ảnh đẹp, chất giấy đẹp. Trong album cũng được tặng kèm 1 đĩa DVD.

Trong thời gian tới, có lẽ trong nhiều năm tới, người ta sẽ vẫn nhắc về album này, như một sản phẩm quan trọng trong sự nghiệp của Hồng Nhung và Quốc Trung.

No comments: