Friday, November 12, 2010

Những ngôi nhà có nhiều cửa sổ

Mỗi con người giống như một ngôi nhà. Họ giao tiếp với nhau bằng cách đóng mở các cánh cửa.

Họ sẽ mở cánh cửa sổ, từng cánh một để ta được thấy phòng khách, gian bếp, rồi có thể, cả giường ngủ.

Họ sẽ mở cửa chính để mời ta vào nhà, để ngồi trong phòng khách, hoặc điềm nhiên bước qua từng căn phòng, và rất có thể, bước ra bằng cửa sau.

Họ sẽ mở rộng cửa, đón đầy nắng và gió, để ta có tầm nhìn thoáng đãng và không gian mát mẻ.

Họ sẽ để cửa hẹp để ta chỉ nhìn thấy một chút, để ta tò mò bước tiếp, hoặc ngần ngại mà bỏ qua.

Cũng có thể mỗi lần ta đi qua, họ mở một cánh cửa sổ khác nhau, ta nhìn phòng khách sạch sẽ mà chẳng biết bếp đang dơ bẩn, ta thấy khu vườn lãng mạn mà không hay phòng ngủ tối tăm.

Cũng có thể, mỗi lần ta đi qua, họ mở một cánh cửa sổ khác nhau đồng thời sắp đặt mỗi lần mỗi khác, khiến bức tranh ta tưởng tượng về họ đầy những mảnh ghép mâu thuẫn nhau.

Cũng có thể, với mỗi người, họ mở một cánh cửa duy nhất, chỉ bật đèn sáng tối, thi thoảng đặt vài bông hoa hoặc vài món trang trí khác nhau, và khi chúng ta ngại ngùng đứng bên nhau nói về họ, không ai trong chúng ta hiểu được điều gì to tát hơn thầy bói xem voi.

Đôi khi, họ kéo ta vào phòng bếp hoặc phòng ngủ, khép cửa nhẹ, khiến ta cảm thấy ấm áp, khiến ta nghĩ mình nằm trong số ít người được ngồi yên tại đó, nhưng tất nhiên ta chẳng phải là người hiếm hoi được ân huệ ấy. Một trò chơi tình cảm, không hơn.

Đôi khi, ta được vào ngôi nhà ấy rất nhiều lần, ta ngỡ rằng ta hiểu ngôi nhà ấy gần như tường tận, nhưng trong đó có những phòng đặt khóa và những hầm bí mật, và rủi thay, những phòng chưa đặt chân đến lại là những phòng giữ chìa khóa của căn nhà. Cách họ tống cổ ta ra và xử lý ta sau những thời gian ngọt ngào hay màu mè ban đầu... là ở đây.

No comments: