Saturday, January 30, 2010

Màu của trăng, mùi của gió

Trước mặt tôi là mặt trăng màu đỏ.
Qua ô cửa trắng, trên mảng tường trắng dưới những bóng đèn neon trắng, tôi thấy mảnh trăng tròn của tôi đang trồi dần lên từ những khối nhà vuông vức đen thẫm đằng xa, đỏ quạch, bay dần lên cao và biến mất dần trong khung trời bé mọn nơi vuông cửa hẹp.
Trăng mười sáu và tầm 6 đến 7 giờ tối mới có cái màu cam đỏ vừa rực rỡ vừa ma quái ấy. Những mảnh trăng màu đỏ luôn làm tim tôi nghẹn lại, làm tôi thấy nao nao, hoặc khiến một luồng cảm xúc nào đó vỡ ra.
Thêm nữa là vào giờ này trăng lớn hơn so với về đêm. Nếu đến khuya ngắm trăng,sẽ thấy trăng chỉ là một chấm mềm mại lơ lửng trên đỉnh đầu. Sớm hơn một chút, vào mùa thu, trăng tròn vành vạnh, sáng rực, vươn mình qua những viền mây, trôi ngang những ngọn cây ở gần, dìu dàng, tình tứ. Và ở tầm giờ này, còn sớm thế này, khi phố mới lên đèn thì trăng tựa như có thể với tay lấy, một mặt trời to lớn với những mảng sẫm u uất và trầm mặc, đầy xao động.
Khi tôi viết hết dòng này thì trăng đã lên cao hơn và thoát khỏi khung cửa sổ lạnh ngắt của tôi rồi.
Tôi đang nhớ gì đây?

Ngày này, năm trước.

...
Những hoài niệm có ích gì trong cuộc sống này? Và 11 tháng trước, có lẽ là lần đầu tiên tôi chú ý đến mặt trăng lớn và đỏ môt cách lạ lùng như thế, cũng là lần đầu tiên biết nó làm mình buồn như thế.

Nhìn vào gương xem, giờ gương mặt đã có thêm bao nhiêu vết hằn. Chất đầy trong mắt... những điều cũ, những nỗi buồn cũ kĩ mà chẳng chịu nằm im.

Thời gian trôi vùn vụt, có lúc thầm nghĩ nắm chặt lấy hạnh phúc lúc này cũng chính là tận hưởng những thứ vơ vẩn nhất, dù có cảm thấy thời gian có ngừng trôi hay lao đi với tốc độ nào.

Thực ra thì tôi đã sẵn sàng chưa...thay đổi cách sống này? Sẽ chẳng còn là cơn gió cứ lao đi bất kì nơi nào, bất kì lúc nào, mang theo bất kì mùi hương nào nó muốn nữa.

No comments: