Năm tháng qua đi
Giữa những vết thương chẳng bao giờ khép miệng
Thanh xuân và yêu đương
Đã tàn theo cánh gió từ mùa thu năm nao
Tôi
Chỉ còn lại tấm thân héo mòn
Tâm hồn rách nát u sầu
Chìm trong đêm
Chìm trong đêm
Những ngày tháng ấy
Cuộc đời đầy những đau thương khốn khó
Tôi
Chạy nhanh giữa những đồi thông
Quên bàn chân rớm máu
Quên những tiếng gào khan
Hai bàn tay cào rách thế gian
Tôi
Chỉ còn gắng sức
Vì một tương lai cần nuôi nấng chở che
Năm tháng qua đi
Mùa xuân đã trôi xa trên những nếp nhăn già cỗi
Chẳng còn chờ đợi gì trong những sớm mai
Không còn cần kìm nén những nỗi đau
Không còn cần bươn mình trong sương gió
Hình hài bé nhỏ đã lớn khôn
Và vỗ cánh bay
Nhưng
Tôi lại chẳng còn gì
Đêm đen hòa trong máu
Sỏi đá lẫn thịt da
Như con tằm rút tơ trả nợ đời
Tôi chỉ còn cái vỏ
Rỗng
Và rồi sẽ chết khô.
Con yêu mẹ.
No comments:
Post a Comment