Friday, July 22, 2011

Tháng 7

Mùa hè không giống mùa đông, thường khiến tôi ưu tư và vuốt ve những vết thương cũ như con mèo liếm láp lòng bàn chân, mà lại làm tôi khắc khoải. Cách nghĩ về chuyện cũ của mùa đông và mùa hè rất khác nhau. Trong mùa hè, mùa của những cơn giận dữ ngột ngạt, của những cảm giác cạn kiệt héo mòn, và cũng là của rất nhiều thứ đồng bóng rực rỡ, tôi có nhiều kí ức quá dữ dội với khoảng thời gian này trong năm, thành thử tháng 6- tháng 7 nào cũng thấy như thiếu thiếu một điều gì đó.

Mùa hè nào cũng đi chơi rất nhiều, làm việc cũng rất nhiều, cả ngày ngụp lặn ngoài đường rồi lại te tởn hết núi lại biển. Nhưng quan trọng là nó gắn với nhiều biến động, nhiều sự cố. Mỗi năm mùa hè lại đặt dấu ấn mãnh liệt của nó lên những câu chuyện của tôi hoặc ngược lại.

Năm nay tôi chào mùa hè bằng Bijin. Hai chuyến đi gần đây rất vui. Tôi thấy mình đã làm được nhiều điều, và mọi chuyện cũng đang khá tốt, tất nhiên không kể những chuyện đen đủi kiểu như mất điện thoại. Tôi đón nhận mọi chuyện bình tĩnh và nhẹ nhàng hơn. Đang dần trở nên ổn định, vững chắc hơn, dù vẫn còn mơ mộng lắm, nhưng đây thật sự là một tín hiệu tốt.

Hôm nay tôi nghĩ lại những việc mình đã làm từ đầu mùa hè và cảm thấy mình có thể tự hào một chút về bản thân mình. Tôi nên học cách yêu thương trân trọng và tin tưởng bản thân mình nhiều hơn để vượt qua những cơn trầm cảm mà gần đây tôi quá dễ sa vào. Không có điều gì quá tệ, bản thân tôi cũng đã có những bước phát triển nhất định cho bản thân mình, vì điều gì mà tôi mãi đau buồn và tự than trách bản thân cũng như cảm giác vỡ mộng, sụp đổ nhiều đến vậy?
Chỉ mình tôi nhận ra mình đã khủng hoảng và lo lắng thế nào, bế tắc thế nào, tâm hồn nặng nề thế nào dù lý trí vẫn phân tích được điểm sáng của mọi thứ. Nhưng khống chế xúc cảm cũng là một việc mà con người phải cố gắng rất nhiều. Tôi không thể cho phép mình rơi tự do trong những không gian bí mật như thế được.

Hôm nay tôi cảm thấy thật nhẹ nhõm. Những lúc như thế này thật dễ chịu làm sao. Những chuyến đi vô lo cũng có hiệu quả thật tích cực. Tôi bắt đầu nghĩ đến việc sẽ viết một cái gì đó cụ thể và trở lại với việc vẽ vời đã gián đoạn quá lâu. Tôi cũng nghĩ đến việc sẽ trang trí lại căn phòng ở Hoàng Cầu dù không về ở đấy. Hi vọng tôi sẽ thu xếp đủ thời gian cho tất cả.